THẤT BẠI trong khâu chuẩn bị là chuẩn bị cho một THẤT BẠI!

Thứ Sáu, 5 tháng 4, 2024

Nhà văn Đông La- VÀI CHUYỆN VỀ VÕ VĂN THƯỞNG


Thế là Võ Văn Thưởng đã đi theo bước chân của Nguyễn Xuân Phúc. Với tôi cảm thấy, Võ Văn Thưởng mãi như một anh học trò, bởi hầu hết các thầy dậy Võ Văn Thưởng là bạn đồng khoá ở Trường ĐH Tổng Hợp TP HCM với tôi sau giải phóng 30-4-1975. Họ học Khoa Chính trị, tôi học Khoa Hoá, đều là cựu chiến binh nên rất biết nhau. Tôi lại có ông anh cùng quê là Nhà thơ Nguyễn Ngọc Thu trong số đó nên hàng tuần tôi đến phòng làm việc của anh sát bên Quán Cà phê Văn khoa chơi và thường gặp họ. Họ học chính trị nên lúc đầu thấy tôi viết về chính trị họ nói có vẻ diễu cợt: “Hùng chịu khó nhỉ!”. Nhưng rồi dần dần họ thành độc giả và thành fan (người hâm mộ) tôi. Có một ông PGS Triết viết phê phán Sách Giáo khoa Triết bị Bộ Đại học chỉ đạo trường kỷ luật ông. Tôi thấy ông đúng đã lên tiếng và giúp ông cãi, cuối cùng họ phải bỏ kỷ luật ông. Với những người thầy như vậy, Võ Văn Thưởng vươn lên thành nguyên thủ quốc gia chắc phải có siêu tài đức, có điều thực tế tôi không biết là cái gì, chỉ thấy có những dư luận không hay, đặc biệt, từng làm Trưởng Ban Tuyên giáo nhưng Võ Văn Thưởng không làm tròn trách nhiệm để hiện tượng lật sử diễn ra. Có một bạn luôn trên tuyến đầu “chống diễn biến hoà bình” đã nản chí “buông vũ khí” khi Võ Văn Thưởng lên Chủ tịch nước. Tôi khuyên: “Chuyện đâu còn có đó. Còn cả một guồng máy cơ mà. Chuyện xã hội không hoàn toàn như ý mình được đâu. Mà nếu Đời không có mắt thì rồi Trời sẽ có mắt”.

Võ Văn Thưởng cũng có phần trách nhiệm để những nhố nhăng xảy ra trong lĩnh vực văn chương, văn hoá nghệ thuật. Nguyễn Quang Thiều cũng từng dựa hơi Võ Văn Thưởng. Có một sự lặp lại hơi buồn cười, Thiều dựa hơi hai ông nguyên thủ quốc gia thì họ đều bị “thôi chức”. Hôm qua đọc báo thấy tin về ông Võ Văn Thưởng xin đăng lại bài này.

21-3-2024

ĐÔNG LA



NHỚ TỪ NGUYỄN VĂN PHƯỚC XUYÊN TẠC GẠC MA ĐẾN NGUYỄN QUANG THIỀU TUYÊN BỐ SAU ĐẠI HỘI HNV VN

Trong lá thư viết ngày 03 tháng 12 năm 2021, Đại tá Nhà thơ Đỗ Trung Lai cho biết để chứng minh anh “nghe hơi nồi chõ”, Nguyễn Quang Thiều đã gọi điện thoại nói: “người nói “chuyển giao”, “bàn giao” là anh Võ Văn Thưởng chứ không phải Ban Chấp Hành Hội Nhà văn!”

Điều này làm tôi nhớ ngay đến chuyện Nguyễn Văn Phước từng in cuốn sách về Gạc Ma để xuyên tạc lịch sử. Thì ra bọn luồn lách để thực hiện tham vọng có cách làm giống nhau. Cả Nguyễn Văn Phước và Nguyễn Quang Thiều đều dùng hình ảnh các vị lãnh đạo làm bình phong che chắn những sai trái của mình.

Nguyễn Văn Phước từng thừa nhận sự sai phạm của mình khi in cuốn sách về Gạc Ma xuyên tạc lệnh “Không Nổ Súng Trước” của các vị lãnh đạo thành “không được nổ súng” như sau:

“Về những sai sót trong cuốn sách… chúng tôi cũng nghĩ không quan trọng nên đã để nguyên như vậy… Không bao giờ chúng tôi nghĩ đến ngày sách ra, rất nhiều người… tạo nên một làn sóng phản đối, khủng khiếp chưa từng có, đòi thu hồi, đòi huỷ diệt cuốn sách và mạt sát, đòi truy tố những người thực hiện…”

Một sự bào chữa, chạy tội dốt nát, vô lý, bởi một người làm sách có lương tri, có trách nhiệm tất phải biết cuốn sách xuyên tạc lịch sử, kết tội bán nước cho các nhà lãnh đạo VN là vô cùng độc hại và nguy hiểm. Chưa hết, Nguyễn Văn Phước còn trưng ra hình ảnh hai vị đương kim và nguyên Chủ tịch nước là Trương Tấn Sang và Nguyễn Minh Triết vui mừng nhận cuốn sách, coi như là hành động họ ủng hộ Phước.

Một người lương thiện, đàng hoàng không ai lại mang hình ảnh của các vị lãnh đạo ra che chắn cho sai trái của mình. Bởi họ không biết dã tâm và sai trái của Phước, nên khi Phước nhân danh in sách tôn vinh những anh hùng liệt sĩ bảo vệ biên cương, hải đảo tất họ phải ủng hộ Phước. Lẽ ra Phước thấy mình sai thì sửa sai không nên đẩy họ vào tình huống trớ trêu như vậy. Nhưng Phước cần phải hiểu, nước ta không còn là chế độ quân chủ, cũng không phải là chế độ độc tài như thế lực chống VN xuyên tạc, Phước không thể chỉ cần trưng ra vài hình ảnh “tiếp dân” của các vị lãnh đạo là có thể che chắn được sai trái của mình.

***

Có một sự ngẫu nhiên, cuốn sách Gạc Ma đã xuyên tạc khi cho các lãnh đạo VN ra “lệnh không nổ súng”, bán nước thì Nguyễn Quang Thiều cũng xuyên tạc khi làm bài thơ cho có cuộc xâm lược của quân TQ vào Biên giới phía Bắc nước ta cũng do nước ta có những kẻ phản bội. Đúng là Thiều và Phước “chí lớn” giống nhau nên hành động giống nhau.

Nguyễn Văn Phước từng mang hình ảnh hai vị Nguyễn Minh Triết, Trương Tấn Sang ra che chắn thì những ngày hôm nay Nguyễn Quang Thiều cũng mang hình ảnh ông Võ Văn Thưởng ra “doạ” Đại tá Nhà thơ Đỗ Trung Lai. Đỗ Trung Lai, một cựu chiến binh, 71 tuổi đời, 32 năm quân ngũ, súng đạn quân bán nước còn không sợ thì sợ gì cái “doạ” của Thiều.

Đỗ Trung Lai đã đưa ra các dẫn chứng Thiều đã nói chuyện Hội Nhà Văn VN đã “chuyển giao thế hệ”.

Báo Tiền phong ngày 26/11/2020 viết:

“Nguyễn Quang Thiều cũng nhận định, cuộc chuyển giao này cho thấy một bước đi kỳ vĩ của sự dân chủ mang tính thời đại”. Báo Hà Nội Mới ngày 03/12/2020: Anh Thiều trả lời phỏng vấn: “Điều quan trọng là Đại hội đã chuyển giao một thế hệ cũ sang thế hệ mới”.

Anh Đỗ Trung Lai “bóc phốt” Thiều, cả Nguyễn Quang Thiều, Trần Đăng Khoa, Nguyễn Bình Phương đều có trong BCH cũ mấy khoá, giờ lại làm tiếp thì “mới” cái gì?

Đỗ Trung Lai dẫn chứng tiếp “Báo Tiền phong ngày 26/11/2020 và Báo Văn chương Phương Nam ngày 29/11/2020 - Lời anh Thiều: “Tôi muốn nói rằng, việc đặt cược lòng tin vào chúng tôi và thế hệ mới là một cuộc đặt cược chắc chắn thành công”.

Đỗ Trung Lai viết: “Ở “Thư ngỏ” trước, tôi có nói đến cái “Sàn chứng khoán Chính trị - Xã hội”. Thực ra là tôi có nói quá đi đâu? “Đặt cược” cơ mà! Thật là giống với “cược bạc” và “cược đua ngựa”! Đúng rồi, trước các anh, chả ai “đặt cược” kiểu ấy cả, người người cứ nhiệt tâm mà làm lụng thôi!”

Khi ông Võ Văn Thưởng phát biểu trong Đại hội HNV VN, với tư cách một vị lãnh đạo tất ông phải nói theo lễ nghi thông thường. Ông nói “chuyển giao”, “cũ, mới” theo đúng cái việc vừa diễn ra trong Đại hội. Ông Hữu Thỉnh nghỉ, trao chức cho Nguyễn Quang Thiều thì tất Ông Thỉnh phải thành cựu Chủ tịch, Thiều phải thành tân Chủ tịch. Từ đó, ông Võ Văn Thưởng mới “kỳ vọng” vào “nhân tố mới”, “năng lượng mới” “thực hiện thành công các nhiệm vụ về xây dựng, phát triển văn hoá…”. Như vậy, Nguyễn Quang Thiều nói vậy là đã gán cho ông Võ Văn Thưởng ủng hộ cái tư tưởng lật đổ theo tiêu chí cũ-mới của mình.

Việc Nguyễn Quang Thiều nói các vị lãnh đạo và mọi người “đặt cược lòng tin vào chúng tôi và thế hệ mới là một cuộc đặt cược chắc chắn thành công” chỉ là một sự bẻm mép.

Bới một người như Nguyễn Quang Thiều từng có những sáng tác và những quan điểm văn chương lộn ngược, sao có thể lãnh đạo được nền văn chương VN đạt được cái “kỳ vọng” của ông Võ Văn Thưởng? Nếu ông Võ Văn Thưởng hiểu được thực chất con người Nguyễn Quang Thiều như vậy, liệu ông có ủng hộ cái “cảm hứng mới”, “năng lượng mới” của Nguyễn Quang Thiều không? Tiếc là đó là một điều không thể.

8-12-2021

ĐÔNG LA

 


Nhà văn Đông La- BÀI HỌC CÔNG TÁC CÁN BỘ TỪ LIÊN XÔ

Có rất nhiều hình chụp Võ Văn Thưởng bên TBT Nguyễn Phú Trọng thể hiện sự trung thành với TBT, với Đảng, với Tổ quốc, với nhân dân. Nhưng sao Võ Văn Thưởng cũng có những bức hình chụp với những kẻ chống phá (Tương Lai), lật sử (Nguyễn Văn Phước), ủng hộ Nguyễn Quang Thiều “lật văn”, một mặt dẹp những chiến sĩ chống lật sử (theo bài viết tướng Hoàng Kiền) một mặt lại để yên cho nhóm VHK dựa hơi, v.v… Tôi đã gai người khi nhớ đến mối quan hệ giữa Goocbachov và Enxin. Enxin từng đối với Goóc-ba-chov khi hạ thì đội khi thượng thì đạp.

Theo Tướng Korzhakov: “… Yeltsin bao giờ cũng chạy như bay tới, khi nghe thấy chuông kêu từ máy nối thẳng với Tổng Bí thư, dù đang làm việc gì cũng bỏ ngay… liên hồi: “Dạ vâng ạ, thưa Mikhail Sergeyevich, dạ vâng ạ…”. Nhưng có vị trí, Enxin đã chống Gooc-ba-chov. Khi một Ủy ban, 19-22 tháng 8-1991, đã tiến hành một cuộc đảo chính lật đổ Gooc-ba-chov, Enxin, trên tháp pháo một chiếc xe tăng, đã đọc một bài diễn văn được đám đông ủng hộ, làm cho cuộc đảo chính thất bại. Gooc-ba-chov đã được Enxin giải cứu, nhưng lại trở thành “tù binh” của Enxin. Enxin đã đi gặp tổng thống Ukraina Kravchuk và lãnh đạo Belarus Shushkevich, nhất trí lật đổ Goocbachov, rồi tuyên bố giải tán Liên Xô.

Rất may, hồng phúc của VN ta vẫn còn, TBT Nguyễn Phú Trọng không giống Goocbachov, còn Võ Văn Thưởng không giữ được quyền lực như Enxin.

Để bạn đọc hiểu thêm về Tương Lai, người Võ Văn Thưởng tươi cười bắt tay, hôm nay tôi xin đăng lại bài này.

4-4-2024

ĐÔNG LA



TƯƠNG LAI NÚP BÓNG CỐ TT VÕ VĂN KIỆT CHỐNG TBT NGUYỄN PHÚ TRỌNG VÀ CÁC VỊ LÃNH ĐẠO ĐƯƠNG NHIỆM

Trong một bài tôi đã viết:

“Một nước VN mới của dân, do dân, vì dân nhưng người dân bị vu khống, danh dự bị bôi xấu, nhân quyền bị xúc phạm, có đi kiện cũng rất ít được giải quyết. Tệ hại ở chỗ chính người lãnh đạo cao nhất là ông Nguyễn Phú Trọng cũng bị xúc phạm rất nhiều mà chẳng ai xử lý”.

Khi TBT Nguyễn Phú Trọng phát biểu tại Vĩnh Phúc về vấn đề «suy thoái tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống» của cán bộ, đảng viên, được phát lại trên VTV1 tối 25/02/2013, Nguyễn Đắc Kiên, ở Báo GĐ&XH, đã viết rằng TBT Nguyễn Phú Trọng «không có tư cách» để nói về những điều này «với nhân dân cả nước», và đã bị lãnh đạo Tòa báo GĐ&XH đuổi việc. Ông Tương Lai đã bênh vực Nguyễn Đắc Kiên, đã đăng “Thư ngỏ gửi ông Nguyễn Phú Trọng”, công khai chống lại TBT, trong đó cho rằng: “... phát biểu tùy tiện của Tổng Bí thư tại Vĩnh Phúc gây phẫn nộ trong công luận, và hai là sự câm lặng của Đảng, Nhà nước và cả Hệ thống chính trị trong ngày 17 tháng 2″; “Vì chưa lúc nào vận mệnh của đất nước lại bấp bênh, chao đảo như hiện nay khi mà bàn tay của Trung Quốc đã thọc quá sâu vào mọi hoạt động của Đảng và Nhà nước, của đời sống đất nước ta”.

Tương Lai viết vậy hoàn toàn là xuyên tạc, vì so với toàn bộ lịch sử thì chưa bao giờ nước ta có vị thế độc lập như những ngày hôm nay, không chỉ với riêng Trung Quốc mà với tất cả các nước. Một mặt, ta đấu tranh với TQ bằng biện pháp hòa bình, ta vẫn tăng cường ngoại giao đa phương, vẫn trang bị vũ khí hiện đại, còn xây nhà giàn, đồn biên phòng canh giữ trên biển. Riêng thái độ của TBT Nguyễn Phú Trọng với Trung Quốc, xin nhắc lại lời kể của Tướng Nguyễn Thanh Tuấn. Khi ông Hồ Cẩm Đào nói "Đường chữ U là sự nghiệp của Quốc dân đảng để lại, nếu xóa bỏ thì nhân dân TQ sẽ không chấp nhận sự lãnh đạo của ĐCSTQ". TBT Nguyễn Phú Trọng nói: "Các đồng chí nói vậy là chưa đúng, Quốc dân đảng để lại 11 khúc trong đường chữ U, thì các đồng chí đã xóa đi 2 khúc. Mặt khác, Quốc dân đảng để lại Đài Loan, nhưng các đồng chí đã không chấp nhận và muốn xóa bỏ sự độc lập của Đài Loan, nhưng nhân dân vẫn ủng hộ, như vậy, không phải vì lý do này mà nhân dân không ủng hộ ĐCSTQ". Khi ông Đào đề nghị VN ngưng hoạt động khảo sát tiềm năng kinh tế trên Biển Đông thì TBT Nguyễn Phú Trọng nói thẳng: “Chúng tôi hoạt động trong phạm vi 200 hải lý, thuộc vùng đặc quyền kinh tế 200 hải lý của VN, phù hợp với Công ước quốc tế về Luật biển của LHQ năm 1982 có chữ ký của các nước liên quan đến Biển Đông, trong đó có chữ ký của các đồng chí. Quan điểm của VN là như thế đấy! Nếu TQ có quan điểm không đồng ý, thì đem ra Tòa án Công lý Quốc tế phân xử, rồi Tòa án quốc tế phán quyết thế nào thì chúng tôi sẽ chấp nhận như thế đấy"

Sau việc ta bình thường hóa quan hệ với Trung Quốc, ngày 11 tháng 7 năm 1995, Tổng thống Bill Clinton tuyên bố Mỹ bình thường hóa quan hệ ngoại giao với Việt Nam. Đây cũng là một thực tế chứng tỏ Tương Lai “nói bậy” khi cho ta luôn lệ thuộc Trung Quốc!

***

Không chỉ chống riêng TBT Nguyễn Phú Trọng mà một trong những thủ đoạn của Tương Lai là lợi dụng ông Võ Văn Kiệt để chê bai tất các vị lãnh đạo hôm nay.

Tương Lai luôn to giọng chống Trung Quốc thực chất là để “lập công” dâng phương Tây, luôn phản đối các nhà lãnh đạo đương thời giữ quan hệ hữu nghị với Trung Quốc và dùng biện pháp đấu tranh hòa bình trước các việc rắc rối Trung Quốc gây ra nơi biển đảo. Tương Lai viết: “…những tiếng nói phản biện mạnh mẽ nhằm thúc đẩy quá trình dân chủ hoá để hoá giải dần tệ độc đoán phản dân chủ, phản tiến bộ của những thế lực bảo thủ, giáo điều khiếp nhược trước áp lực của Trung Quốc... làm chậm bước phát triển của đất nước, đặc biệt là với Hội nghị Thành Đô 1990, đẩy đất nước rơi vào quỹ đạo lệ thuộc vào Trung Quốc, điều mà Nguyễn Cơ Thạch đã từng cảnh báo về một thời “Bắc thuộc lần thứ hai”.

Nước ta sau chiến tranh hai đầu biên giới, Mỹ và phương Tây cấm vận, mất chỗ dựa khi Liên Xô và cả hệ thống XHCN tan vỡ, nền kinh tế với siêu lạm phát kéo dài từ năm 1985 đến 1988 từ 500% đến 800%, chúng ta đã đứng trước bờ vực của sụp đổ và hỗn loạn. Chính vì vậy các nhà lãnh đạo hồi ấy thấy ta buộc phải bình thường hóa quan hệ với TQ với đột phá khẩu chính là Hội nghị Thành Đô. Chính TBT Nguyễn Văn Linh là kiến trúc sư của công trình khó khăn này. Sau nhiều lần đánh tiếng, ngày 3 đến ngày 4 tháng 9 năm 1990, Nguyễn Văn Linh đã được mời, ông đã dẫn đầu đoàn VN có Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng Đỗ Mười và Cố vấn Phạm Văn Đồng sang gặp TBT Giang Trạch Dân và Lý Bằng, Thủ tướng Trung Quốc, tại Thành Đô, thủ phủ tỉnh Tứ Xuyên (Trung Quốc). Để rồi hơn một năm sau, ngày 5 Tháng 11, 1991, Đỗ Mười, mới nhận chức Tổng Bí thư và Võ Văn Kiệt, Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng, đã đến thăm Trung Quốc, ký các hiệp định tại Nhà khách quốc gia Điếu Ngư Đài, Bắc Kinh. Quan hệ Trung-Việt dần trở lại bình thường.

Vậy viết về Hội nghị Thành Đô như trên, Tương Lai đã công kích chính ông Võ Văn Kiệt, người ông ta luôn xưng tụng để dựa hơi, tức lấy gậy tự đập lưng mình.

Khi được Việt Weekly hỏi, ông Võ Văn Kiệt đã trả lời:

“Việt Nam có cả một quá trình giữ nước. Cách chọn lựa của Việt Nam là giữ được ổn định, làm sao tránh được đối đầu, chính điều này là điều phải xác định từ bây giờ, xây dựng đất nước của mình tránh sự đối đầu trong bất cứ tình huống nào. Nếu bất đắc dĩ chúng ta bị xâm lược vì một lẽ gì đó chúng ta không có chọn lựa nào khác hơn là bảo vệ đất nước mình, nhưng chúng ta không chủ động gây sự”.

Như vậy, quan điểm của ông Võ Văn Kiệt hoàn toàn không khác gì quan điểm của các nhà lãnh đạo đương thời trong việc ứng xử với Trung Quốc. Vậy hôm nay Tương Lai chống lại chính sách ngoại giao của ta với Trung Quốc cũng là chống luôn ông Võ Văn Kiệt!

Tương Lai từng cho việc bắt những cá nhân quấy rối và chống phá đất nước, giữ nghiêm kỷ cương phép nước, là hành động của một “chế độ toàn trị phản dân chủ đang được đẩy tới ngày càng hung hãn như không có điểm dừng”. Như vậy Tương Lai cũng lại chửi thầy mình vì chính ông Võ Văn Kiệt chứ không phải ai khác, tháng 4/1997, ký ban hành Nghị định 31/CP mà những trang “lề trái” cho là “nhằm quản chế hành chánh – một công cụ pháp luật chính yếu để trấn áp các nhân vật tranh đấu cho dân chủ và nhân quyền”.

***

Dù nhà nước ta có thực hiện các chính sách ngoại giao bài bản đến mấy thì Tương Lai vẫn cứ kiếm cớ chống phá. Khi ta tỉnh táo giữ gìn mối quan hệ láng giềng, phù hợp với tình hình “vừa hợp tác vừa đấu tranh” với Trung Quốc thì ông ta dùng chuyện biển đảo để phá; nhưng khi Chủ tịch Trương Tấn Sang thăm Mỹ để mở rộng và hoàn thiện mối quan hệ Việt Mỹ, Tương Lai cũng lại chọc gậy bánh xe, dùng chiêu bài dân chủ để “méc Mỹ”, muốn Mỹ chống VN!

Như vậy Tương Lai không muốn ta chơi với Trung Quốc, cũng lại muốn Mỹ không chơi với ta, cái gì cũng kiếm cớ phá hoại hết. Điều này đã vạch rõ tim đen của ông ta chỉ muốn chống phá đất nước, chống lại các vị lãnh đạo đương thời mà thôi. Trong lần giỗ ông Võ Văn Kiệt, Tương Lai than là giờ không có ai tài giỏi như Võ Văn Kiệt! Trong một bài “Góp ý, cho Đại hội Đảng", Tương Lai, viết:

“…trong bài viết “Đóng góp ý kiến vào lý luận và thực tiễn 20 năm Đổi mới” Võ Văn Kiệt đã vạch rõ: “Chính là xu hướng giáo điều “tả khuynh” vẫn tồn tại, muốn co kéo, kiềm chế những tiềm lực phát triển nhưng lại mang danh nghĩa bảo vệ Đảng, bảo vệ chủ nghĩa xã hội, chống chệch hướng”. Sự cảnh báo ấy chưa đủ để ngăn chặn thế lực bảo thủ, giáo điều… nhưng trắng trợn và dễ thấy nhất là khi cái thế lực này lại chiếm lĩnh được những cái ghế cao ngất ngưỡng của quyền lực để thực thi thủ đoạn của mình”.

Việc hiện tại có “xu hướng giáo điều, tả khuynh” là chuyện tất yếu do trình độ xã hội, nó cũng như bao sai trái, yếu kém khác còn tồn tại trong xã hội chúng ta, trong đó có cả xu hướng hữu khuynh. Còn nhiều vụ việc, cá nhân tự do xuyên tạc, quấy rối, làm càn mà chưa xử lý nghiêm minh, trong đó có không ít “chấy thức, rận sĩ” như Tương Lai. Việc cho các vị lãnh đạo đương nhiệm “trắng trợn… chiếm lĩnh được những cái ghế cao ngất ngưỡng của quyền lực để thực thi thủ đoạn” thực sự là ngôn ngữ của một kẻ đố kỵ, cay cú khi tham vọng quyền lực không thỏa. Nó cũng thể hiện sự ảo tưởng về khả năng bản thân, tự tin vô lối, núp bóng ông Võ Văn Kiệt.

***

Kết lại bài này, tôi muốn trả lời câu hỏi, cái gì khiến Tương Lai chống phá chế độ điên cuồng, thâm thù cuộc đấu tranh giai cấp đến vậy?

Theo Báo Quân đội nhân dân, 16/09/2009, Tương Lai là con Tổng đốc Tôn Thất Đàn, Thượng thư bộ Hình, Tổng đốc Nghệ Tĩnh trong thời kỳ Pháp thuộc. Tôn Thất Đàn từng trực tiếp ra Nghệ An, Hà Tĩnh chỉ huy chiến dịch khủng bố trắng phong trào Xô viết, triệt phá cơ sở cách mạng; bắt, giết các nhà cách mạng như Nguyễn Phong Sắc, Nguyễn Đức Cảnh, Lê Mao, Lê Xuân Đào, Hoàng Trọng Trì. Chính vì mang cái gen đó, sau bao năm Tương Lai vẫn chưa nguôi mối thù về “đấu tranh giai cấp”, cuộc đấu tranh đã xóa đi được cái chế độ phong kiến Nhà Nguyễn đã làm mất nước, bù nhìn, nhưng vẫn sống phè phỡn trong cung vàng, điện ngọc, lăng tẩm, còn lưu dấu đến tận ngày nay. Những thứ đã được xây dựng mà qua câu ca dao đã nói lên được phần nào nỗi khổ của dân: “Vạn Niên là Vạn Niên nào/ Thành xây xương lính, hào đào máu dân”.

Vậy có thể nói hành động của Tương Lai hôm nay dù núp bóng ông Võ Văn Kiệt và nhân danh bao điều lấp lánh, thực chất chỉ là một sự phục thù giai cấp!

15-12-2015

ĐÔNG LA