THẤT BẠI trong khâu chuẩn bị là chuẩn bị cho một THẤT BẠI!

Thứ Sáu, 27 tháng 9, 2019

VNCH kẻ bán biển đảo của nước ta cho Trung Quốc

Năm 1945, Đài Loan chiếm đảo Ba Bình sau khi Nhật Bản thất trận. Nhà cầm quyền Pháp nhiều lần gửi Tàu đến đòi đảo, nhưng không có chiến tranh giữa Pháp và Đài Loan.
<<Theo Hiệp định Genève năm 1954, hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa, do có vĩ độ nằm phía Nam vĩ tuyến 17, vĩ tuyến được dùng làm giới tuyến quân sự tạm thời chia Việt Nam làm hai vùng tập kết quân sự tạm thời, nên thuộc vùng tập trung của khối Liên hiệp Pháp (bao gồm cả chính phủ Quốc gia Việt Nam).
Ngày 20 tháng 5 năm 1956[28] (một số nguồn cho là tháng 7 hoặc tháng 10[29]) Đài Loan (tức Trung Hoa Dân quốc sau năm 1949) quay lại chiếm giữ, xây dựng cơ sở quân sự và kiểm soát đảo Ba Bình thuộc quần đảo Trường Sa. Việt Nam Cộng hòa đưa quân ra chiếm lại vào tháng 8 năm 1956 (đã tuyên bố chủ quyền vào tháng 6), nhưng sau đó, nhân dịp lễ Song thập 10/10, Tổng thống Ngô Đình Diệm đã ra lệnh rút quân khỏi đảo Ba Bình, và Đài Loan kiểm soát đảo cho đến tận ngày nay.>>
Như vậy là Ngô Đình Diệm đã biếu không đảo Ba Bình làm quà cho Tưởng Giới Thạch nhân ngày lễ Song Thập năm 1956 mà không thông qua bất kỳ một văn kiện nào, đồng thời báo chí VNCH cũng hoàn toàn im lặng.
Năm 1956, Trung Cộng chiếm đảo Phú Lâm, đảo lớn nhất của quần đảo Hoàng Sa, và chiếm phần còn lại năm 1974 mà toàn dân VN ai cũng biết. Vậy dù thất trận, ít nhất Nguyễn Văn Thiệu, trong việc cố gắng bảo vệ Hoàng Sa, so với Ngô Đình Diệm, vẫn có chỗ tha thứ được, trong khi tên tam đại Việt cẩu Ngô Đình lại im ru cho TC chiếm Phú Lâm. Đã vậy hắn còn trâng tráo dâng hiến nước Viẹt Nam cho bà Maria, bà Maria không thấy đâu, thì đại diện cho bà Maria ở cõi trần là Vatican sẽ tóm thâu quyền điều hành đất nước VN.
Nên ta thấy rõ trong hai nền đệ I và đệ II Cộng Hoà miền Nam, tướng tá chỉ nghe lời các giám mục, tổng giám mục. Nguyễn văn Thiệu có ra lệnh mà không có sự gật đầu của các linh mục đứng sau thì không ai nghe lời, nên vợ Nguyễn Văn Thiệu phải lạy hết ngài tổng này đến ngài tổng kia của nhiều giáo phận khác nhau để cho mặt ngoài lệnh của chồng mình được thi hành một cách suông sẻ theo uy nghiêm của đấng thiên tử.
Vào thời Nguyễn Văn Thiệu, ta còn lại mất thêm 7 đảo Trường Sa vào tay Philippines, mất oan mất ức không kèn không trống, không có lấy dù chỉ một tuyên bố phản đối lấy có để giữ thể diện quốc gia.
Mà mất vào tay ai cho đành ? vào chính tên đồng minh yếu xìu so với VNCH vào thời bấy giờ, một tên đồng minh ba xạo chỉ gửi vài tên cố vấn sang VN để chơi đĩ. Nên nhớ, vào thập niên 70 - 75, hải quân VNCH còn mạnh hơn cả hải quân TQ, nhưng lại chả dám gãi vào cái mông của mấy thằng ma cô người Phi !
<<Năm 1970, Philippines đã tổ chức chiếm giữ đảo Song Tử Đông, đảo Thị Tứ, đảo Loại Ta và 4 đảo nữa. Theo như Đại tá về hưu hải quân Philippines Domingo Tucay Jr kể lại thì các đảo, bãi khi đó hoàn toàn hoang vắng, Philippines chiếm đóng dễ dàng. Chỉ khi tới đảo Song Tử Tây, họ mới thấy quân Việt Nam Cộng hòa đóng ở đây. Quân Phillipines báo về sở chỉ huy, được chỉ thị cứ để mặc quân Việt Nam Cộng hòa. Lính Việt Nam Cộng hòa ở đảo Song Tử Tây cũng để yên cho quân Philippines hành động. Sau chiến dịch, Philippines chiếm được 6 đảo nổi và bãi đá mà không cần phải nổ súng, trong đó Thị Tứ là đảo lớn thứ nhì, Bến Lạc (Đảo Dừa) là đảo lớn thứ ba, Song Tử Đông là đảo lớn thứ năm ở quần đảo Trường Sa. Philippines giữ các đảo và bãi này từ đó đến nay.
Sau vụ chiếm đóng, chính phủ Việt Nam Cộng hòa cũng không hề lên tiếng gì về vụ chiếm đóng đó. Theo như lời Tucay kể lại, nhiều tháng sau khi Philippines chiếm đóng 7 đảo ở quần đảo Trường Sa, các nước khác mới biết vụ việc này>>
Mã Lai cũng chiếm giữ 1 đảo và 4 đá, đồng thời tuyên bố chủ quyền với một số đảo khác ở phía Đông vào thời của Thiệu, và Thiệu cũng thà đánh với người anh em phương Bắc một mất một còn, chứ ngoài biển ai muốn lấy gì cứ tha hồ; đến nỗi, cái nước quèn Campuchia mà cũng chiếm của VNCH 5 đảo gần Kiên Giang Hà Tiên vào năm 1974, bao gồm các đảo nhỏ sau đây:
Hòn Keo Ngựa
Hòn Năng Trong
Hòn Năng Ngoài
Hòn Kiến Vàng, và
Hòn Tai (tiếng Pháp là Ile du Pic).
Vậy là VNCH bán nước tổng cộng:
- 2 đảo cho Đài Loan,
- 1 đảo cho TQ,
- 7 đảo cho Philippines,
- khoản 5 đảo cho Malaysia, và 5
- đảo cho Campuchia.
Còn những gì ta mất mát do chiến tranh, ta đánh không lại, như mất Hoàng Sa tôi không kể, vì đó không phải là bán nước, mà là để mất nước, hai thái độ khác nhau.
Trong khi đó, TQ chiêm các đảo Gạc Ma năm 1988 thì ta hy sinh hơn 60 chiến sĩ, và sau đó ta tấn công chiếm lại hai đảo Cô Len và Len Đao để sự tổn thất càng ít càng tốt.
Ngoài ra, ngày nay, nhà nước VN luôn có mặt trên 26 thực thể bãi cạn hay đảo đá tại Trường Sa, và từ sau 1975 đến nay, quân đội nhân dân VN đã hy sinh ngày đêm để gìn giữ ngoài khơi xa bờ đất nước mà đa số nhân dân sống không hề hay biết.
Nhà nước còn thậm chí phản đối cả các cơ quan truyền thông quốc tế như google, hoặc ngay ứng dụng thời tiết khi các ứng dụng này đề tên đảo Hoàng Sa của VN thành Tam Sa theo lối gọi Trung Quốc.
Đó mới là tranh đấu giữ nước.
Cuộc đấu tranh không chỉ đơn thuần bằng vũ khí, mà bằng chính con tim và khối óc, bằng sự di truyền cho con dân đất Việt biết rằng, cha ông chúng không ngừng đấu tranh, bằng mạng sống, bằng ngoại giao, bằng súng đạn, bằng chất xám, và bằng cả trái tim để bảo vệ từng tất đất từng bờ tre.
Do nhìn vào sự thực ấy, mà hầu hết trí thức, kể cả trí thức được đào tạo từ VNCH cũng dần dần ngã theo hướng đi chính nghĩa của dân tộc.
Viết những lời này, để nhắn nhủ ai từng gán cho những trí thức như LS Hoàng Duy Hùng, Trịnh Quốc Thiên, và trước đó đã có GS Trần Chung Ngọc, Nguyễn Mạnh Quang (trong đó có cả người viết bài này).... cái nhãn hiệu "ăn cơm quốc gia, thờ ma CS". 
Người Việt yêu nước Việt. Đó là chân lý nghìn đời không thể di dịch. Chúng ta yêu nước chứ không yêu chế độ. Chúng ta ủng hộ chế độ nào biết trân quý giang sơn gấm vóc, và chúng ta phỉ nhổ lên lũ hèn mạt xem giang sơn như của riêng của chúng, muốn tặng ai thì tặng, muốn dâng cho ai thì dâng, dù đó là Phật hay Chúa.
FB Anh-Tuan Le